Vinpearl – Nha Trang chính là nơi đầu tiên tôi đặt chân đến sau khi tốt nghiệp cử nhân sư phạm tiếng Anh tại Qui Nhơn.
Nhưng sau đó 2 tháng, tôi đã từ bỏ Vinpearl vì ở đó tôi không được sử dụng tiếng Anh nhiều và như tôi hằng tưởng tượng! Thế là những ngày còn lại ở đất Nha Trang, tôi kiếm sống bằng những đồng lương ít ỏi có từ việc dạy tiếng Trung và thỉnh thoảng đi dịch tiếng Trung tại một nhà hàng hải sản của học trò.
Kiếm tiền không dễ như tôi – một đứa vừa mới tốt nghiệp ra trường- vẫn nghĩ!
Số phận cho tôi biết đến Topica và đã cho tôi một khoảng thời gian đẹp đẽ, yên bình cùng với những người đồng nghiệp đáng mến ở khắp mọi miền đất nước.
Tuy nhiên, khao khát được “nói tiếng Anh”, được nâng cao bản thân và hoàn thiện mình đã thôi thúc tôi không được dừng lại ở đó!
Sau hơn một năm gắn bó, tôi quyết định tạm biệt Topica và quay trở lại Qui Nhơn, quay lại nơi tôi đã gắn bó một thời sinh viên nhiệt huyết, nơi tôi cùng các bạn của mình đã nhờ đó mà có thể tự tin giao tiếp tiếng Anh. Có lẽ trong cuộc đời tôi, đó mãi sẽ là nơi tuyệt vời và thân yêu nhất: Trung tâm Quốc tế Khoa học và Giáo dục liên ngành (ICISE).
Thế là tôi lại làm bạn với các nhà khoa học. Và vào cuối năm 2018, tôi chính thức “làm khoa học” khi trở thành nhân viên của Trung tâm Khám phá Khoa học (trực thuộc Sở Khoa học Công nghệ tỉnh Bình Định).
Mọi thứ thật ý nghĩa, vui vẻ và tốt đẹp!
Cho đến khi, đơn vị chúng tôi có một sự thay đổi nhân sự nhỏ. Đó là thời điểm tôi chợt nhận ra và càng ngày càng chắc chắn hơn nhận định của bản thân mình: Đây vốn dĩ chưa phải là nơi tôi thuộc về hay nói cách khác …
Tôi không đam mê khoa học như tôi vẫn nghĩ!
Cho đến nay, tôi làm khoa học đơn thuần là bởi các anh chị chuyên gia thực sự đã lôi cuốn tôi vào nhờ đam mê của họ. Đúng! Bản chất của khoa học thật thú vị!
Nhưng khi không còn họ bên cạnh, tôi bơ vơ với những dấu hỏi to tướng trong đầu: “Tôi là ai và tại sao tôi ở đây? Tại sao tôi đã chấp nhận đem một phần của tuổi trẻ nhiệt huyết của mình để gắn bó với nơi này? Tại sao những năm qua, tôi thực sự rất vui khi được ở đó?”
Và nếu không đam mê khoa học thì cái tôi thực sự đam mê là gì?
Đó là khoảng thời gian tôi hoang mang, vô định!
Tôi đã lại phải mất thêm gần một năm trời để trả lời câu hỏi ấy.
Và khi tôi trả lời được nó là lúc tôi quay lại tìm lý do: Tại sao tôi bắt đầu?
“Tạm biệt Xuân Phước thân yêu
Xa rồi xóm nhỏ con đường thân quen
Đến nơi lấp lánh ánh đèn
Để mà học tập, luyện rèn bản thân…”
Đúng! Ngày ấy, tôi đi học SƯ PHẠM TIẾNG ANH!
Lí do tôi đi tình nguyện ở ICISE cũng đơn giản là để bản thân mình được tiếp xúc với môi trường làm việc có sử dụng tiếng Anh.
Lí do tôi đến và rời bỏ Nha Trang cũng là vì ở môi trường đó, tôi chưa được sử dụng tiếng Anh như tôi vốn kỳ vọng.
Lí do tôi làm việc cho Topica cũng chính vì mục đích “GIÁO DỤC”.
Con đường tôi đi bao năm qua vốn dĩ không vì mục đích nào khác: Đó chính là tìm hiểu về việc sử dụng tiếng Anh trong các môi trường thực tế.
Tôi đã tự tìm cho mình con đường để có được những kiến thức thực tế, thú vị; để có thể truyền cảm hứng học tập cho người học, để giúp ích cho những ai từng bỡ ngỡ, tự mày mò như tôi.
Nhưng cuộc vui không chừa một ai! Có lẽ tôi đã dạo chơi quá lâu và quên mất lí do tại sao tôi bắt đầu!
Tôi nghĩ … bây giờ đã đến lúc! Và tôi cũng đã sẵn sàng quay trở lại để làm nốt phận sự đang dang dở của một … kẻ … lót … đường!
Xin chào các bạn đang còn bỡ ngỡ, hoang mang hay đang mất phương hướng trên chặng đường học tiếng Anh, tôi đã trở lại!