“Tại sao tôi không học được tiếng Anh?” là câu hỏi muôn thuở của các bạn tự khẳng định là mình không học tiếng Anh được, học trước quên sau hay dù đã rất cố gắng nhưng vẫn không thấy mình tiến bộ, không thể mở miệng nói được một câu tiếng Anh cho trôi chảy dù đã luyện tập trước đó rất nhiều. Vân vân và mây mây.
Hôm nay, mình xin phép mổ xẻ bóc tách vấn đề này để hy vọng phần nào giúp được các bạn “không học được tiếng Anh” biết được vấn đề của mình là gì để tìm cách giải quyết. (Chẳng lẽ cứ “vô phương cứu chữa” hoài à?)
Ngày trước, tiếng Anh của mình là rất tệ! Không ngại ngùng gì cả! Thừa nhận luôn! Mình nghĩ là mình bị “dốt tiếng Anh bẩm sinh” nữa kìa. Cũng lên mạng tra cứu và thử qua rất nhiều cách nhưng vô tác dụng. Bây giờ nghĩ lại, mình cảm thấy may mắn vì đã gặp được một người thầy. Thầy ấy dạy môn “Dẫn luận ngôn ngữ” trong chương trình học đại học của mình. Thầy đã giúp mình ĐẢ THÔNG TƯ TƯỞNG với lập luận sắc bén về vấn đề học tiếng Anh làm mình thấm thía, cảm phục và nhớ mãi không thôi. (Mặc dù sau đó thì thầy dạy nhiều thứ khác mà mình hiểu được chết liền :v ahihi) Mình chắc chắn rằng nếu các bạn đã được học hay nghiên cứu qua bộ môn học “Dẫn luận ngôn ngữ” thì các bạn sẽ thấy suy nghĩ “tôi không thể học được tiếng Anh” của mình vô lý nhường nào!
Bởi vì sao? Xin thưa rằng: tiếng Anh thực chất cũng chỉ là một ngôn ngữ và nó được tạo ra để thoả mãn nhu cầu giao tiếp và truyền đạt của con người với nhau. Và đã là ngôn ngữ thì tiếng Anh cũng như tiếng Việt! Bạn sử dụng được tiếng Việt? Thì không có lý do gì bạn không sử dụng được tiếng Anh cả!
OK chưa? Tư tưởng của các bạn trước tiên phải vững vàng như vậy! Bạn phải nghĩ là bạn có thể thì bạn mới làm được. (Mà thực chất rành rành là bạn hoàn toàn có thể mà!!!)
Tại sao sau khi sinh ra bạn nói được tiếng Việt…? Hãy nhớ lại mà xem. Đó là cả một quá trình. Hết 24 tháng đầu đời thì bạn cũng chỉ vỏn vẹn nói được tầm 50 chữ. Phải tiếp tục học đến hết cấp 1 (là tầm 11 tuổi) thì bạn mới biết tả con mèo, kể về ngày khai trường… thì làm sao mà bạn học tiếng Anh mới có 2-3 tháng lại bắt mình phải kể được một ngày của bạn diễn ra như thế nào? Dùng thành thạo thì hiện tại đơn?
Chính vì vậy, bạn cần cho mình thời gian nhé!
Cái khó nữa mà rất nhiều bạn trẻ ở Việt Nam bị ảnh hưởng là “phong cách học tập” từ những năm phổ thông. (Mình cũng vậy.) Các bạn được nhồi nhét cho rất nhiều kiến thức ngữ pháp: các bạn nào hiểu rồi thì không nói nhưng nếu các bạn không hiểu hoặc hiểu sai thì chúng lại gây muôn vàn khó khăn cho các bạn về sau nếu muốn học và phát triển tiếng Anh cho bản thân mình.
=> Đó chỉ là mặc cảm, tự ti. Quên hết chúng đi, chúng chả có ý nghĩa gì cả!
Việc lựa chọn phương pháp học như thế nào cho phù hợp cũng được xem là một yếu tố hết sức quan trọng. Vì nếu phương pháp sai thì dù có bỏ cả 10 năm, 20 năm thì cũng đổ sông đổ biển mà thôi. Cũng như chúng ta phí cả hơn chục năm ngồi trên ghế nhà trường, mài nhẵn đít quần nhưng khi gặp người nước ngoài thì vẫn cứ “hình như anh có điều muốn nói, cứ ngập ngừng rồi thôi..” vậy.
Tiếp cận sai cách cũng như tiếp cận sai kiến thức: hậu hoạ khôn lường nên chúng ta cần tìm hiểu thật kỹ để rút ra cho mình một phương pháp học đúng đắn và phù hợp với bản thân! Hãy tìm cho mình một người hướng dẫn tâm huyết hay một giáo viên giỏi chẳng hạn. Trong khuôn khổ bài này mình sẽ không đào sâu vấn đề phương pháp học tiếng Anh vì đó là cả một chủ đề rộng tốn rất nhiều giấy mực. Mình sẽ để dành chủ đề đáng trăn trở này để nói về nó nhiều hơn ở các bài sau (nếu có dịp).
Vấn đề cuối cùng và không kém phần quan trọng để trả lời cho câu hỏi “Tại sao tôi không học được tiếng Anh” đó chính là vấn đề về “thời gian thực học”.
“Thời gian thực học” là yếu tố cuối cùng được nhắc đến nhưng không có nghĩa nó là yếu tố kém phần quan trọng: Đó là yếu tố quyết định vì nếu bạn đã tin rằng bạn có thể học tiếng Anh và bạn đã có cho mình 1 phương pháp học rồi NHƯNG bạn lại không bắt tay vào học thì mãi mãi việc sử dụng được tiếng Anh cũng sẽ chỉ là một giấc mơ thôi: MỘT GIẤC MƠ XA VỜI!
Cho nên: Hãy sử dụng quỹ thời gian của mình thật hiệu quả!
Học tiếng Anh là cả một quá trình dài đừng vội vã bắt đầu, vội vã bỏ cuộc và vội vã kết luận là “tôi không có khả năng học ngoại ngữ!” nhé! Để rồi khi đang tiến bộ mà bạn chưa kịp nhận ra thì bạn đã bỏ cuộc rồi!
—
Tái bút: Biết rằng vài dòng trên là quá ngắn và chưa đủ để “thuyết phục” hoặc chưa “gãi đúng chỗ ngứa” của một vài độc giả, nên đừng ngần ngại để trao đổi thêm những vấn đề liên quan ở các cmt bên dưới nhé! Luôn welcome các bạn!